Trong 'Cửu Lộ Tiên Môn' có ghi sau này khi mà vai ác lớn Tạ Tước đã khuấy đảo ma tu, chiếm lấy Huyền Nguyệt thành bước lên ngôi ma tôn chí thượng thì Bình Tứ lúc bấy giờ là thành chủ một thành, tiếng ác lan xa quy phục dưới chân hắn làm tay sai đắc lực.
Lần đầu gặp gỡ giữa hai chủ tớ ở kiếp trước không kém phần hài hước, vì một số nguyên nhân nào đó (có lẽ vì quê quá nên Bình Tứ không khai ra) gã đã đột nhập vào Huyền Nguyệt thành đến tôn phủ 'xem mặt' vị tân ma quân Tạ Tước. Kết quả thì gã vừa leo lên đến tường thành đã bị hắn bắt được treo lên đánh một trận. Cũng từ lần đánh nhau đó cả hai quen biết, sau này Bình Tứ quy phục, trở thành tướng tài đầu tiên dưới quyền Tạ Tước.
Vốn dĩ Cố Thành Ân không để tâm lắm chuyện kiếp này Tạ Tước và Bình Tứ có duyên chủ tớ hay không, chỉ là đang trong lúc khổ não suy nghĩ cách đột nhập vào thành Huyền Nguyệt thì bất ngờ chạm mặt gã. Không cần biết kiếp trước gã lẻn vào Huyền Nguyệt thành kiểu gì, y chỉ quan tâm hắn là nhân vật ngoại lệ vào được Huyền Nguyệt trong khi chẳng ai hay biết mà thôi!
Bây giờ ở Huyền Nguyệt Lam Ninh Thy đang tổ chức tuyển người quy mô lớn thế nhưng không vì thế mà canh phòng trở nên lỏng lẻo, hơn phân nửa lực lượng của Ma quân đang dàn trải canh giữ trên tường thành. Một toán quân khác tu vi cao canh giữ bốn cửa xét tu vi và thân phận của người vào thành, hễ phát hiện tu vi không đủ từ trúc cơ trở lên hoặc người tu tiên đạo sẽ bị đuổi ngay. Bọn họ mang thân phận đặc thù, nếu mà bị Ma quân biết không khéo sẽ có một trận đánh ngay tại hang cọp.
Đương lúc khó khăn xuất hiện một 'khả năng' sao không chộp lấy chứ?!
Sau khi Cố Thành Ân làm một cái kết giới cách âm bao trùm lấy bốn người bọn họ Bình Tứ mới phụng phịu nói: "Ngươi muốn vào thành Huyền Nguyệt thì tìm cách lẻn vào đi tìm ta làm gì?"
"Thì không vào được mới tìm ngươi chứ lẻn vào được thì giờ này ta còn ở đây làm gì?!"
"Đại lão như ngươi còn không vào được thì ta vào bằng cách nào?" Bình Tứ cố cãi.
Cố Thành Ân cũng chẳng chịu thua: "Chẳng phải lần trước ngươi lẻn ra lẻn vào thành Phí Duyệt hay lắm sao?"
"Phí Duyệt sao so được với Huyền Nguyệt? Vả lại nhờ người khác mà ngươi dùng giọng điệu đó à?"
Cố Thành Ân mỉm cười, vô cùng nghe lời dịu giọng xuống: "Được! Là do ta sai! Vậy nên Bình Tứ đại ca có thể nào niệm tình cũ giúp đỡ ta được không? Ta biết ngươi có nhiều mánh khóe tài giỏi hơn người…"
"Thôi thôi được rồi!" Bình Tứ chà xát cánh tay, da gà da vịt nổi cục cục lên rồi nè! Nhưng cho dù y có dụ dỗ, ép buộc kiểu nào gã cũng chẳng biết làm thế nào để vào thành đâu!
Đồ Nam ngồi một bên lắng nghe từ nãy đến giờ mới mạo muội viết lên bàn hỏi: 'Sao người không đưa phân thân vào thành?'
Cố Thành Ân nghiêng đầu nhìn hắn, mỉm cười giải thích: "Ta cũng đã tính đến chuyện này nhưng còn một vài nguyên nhân khác khiến ta vẫn còn đang do dự khi làm như vậy."
Y đang không chắc về bản thân. Trạch Vân và y đều đã đạt đến hóa thần cảnh, đã có thể tạo ra phân thân để giúp mình làm một số chuyện khác, nhưng đó chỉ là ý tưởng khi cơ thể y vẫn còn khoẻ mạnh. Hiện giờ y nhưng một khúc gỗ mục bị nhồi đầy linh khí mà ma khí hỗn loạn, tuy mạnh nhưng lại không đủ chắc chắn. Nếu là một mình thì y chẳng sợ gì cả, chỉ có điều hiện tại y còn có nhiệm vụ bảo vệ một người khác.
Tạ Tước thay y trả lời: "Cho dù y có phân thần vào thành bọn ta cũng cần người giúp đỡ, tốt nhất là một ma tu bọn ta quen biết."
Đây là giao kèo giữa hai người bọn họ. Hoặc là để phân thần của Trạch Vân, Bích Loan và hắn vào thành còn y sẽ ở lại Yên Thủy hoặc phân thần của y sẽ đi theo nhưng cần có một ma tu cao cường giúp đỡ. Y không yên tâm và hắn mà hắn cũng rất lo lắng cho y.
Lang thang ở Đại Mạc lâu năm Bình Tứ cũng biết chút chuyện quá khứ của Cố Thành Ân nên phần nào đoán được lí do mà bọn họ không thể nói là gì. Chỉ có điều gã chỉ mới đạt đến cảnh giới kim đan, bảo vệ mình còn được chứ bảo vệ ai? Gã hỏi: "Sao ngươi không đi tìm Mộng Tư? Thấy quan hệ giữa các người cũng ổn lắm mà?"
"Thì ban đầu cũng tính thế nhưng ai biết được lại gặp ngươi giữa đường thế này!" Cả Tạ Tước và Cố Thành Ân đều biết gã Bình Tứ này mệnh có bao nhiêu lớn! Nếu nói Lâm Dương là con cưng của trời ở phe chính đạo thì gã chính là con ruột của thần may mắn bên phe tà. Tuy nhìn nhút nhát và sợ chết như thế nhưng gã vẫn nhàn nhã sống qua ngày, có ăn chút khổ thì cũng lợi dụng nó phất lên. Không chọn gã thì chọn ai!
Bình Tứ nhăn nhó: "Ta có nên vui mừng không đây?"
Cố Thành Ân cong môi cười: "Đoán xem?"
Rồi rồi! Bình Tứ thở dài! Cái số gã đã định sẵn là phải dang dang díu díu với hai tên khốn nạn chính đạo này rồi! Biết vậy hồi trước không tò mò chạy ra kéo Tạ Tước vào!
Bình Tứ không biết rằng cho dù ngày đó không kéo Tạ Tước vào thành thì sau này cũng sẽ gặp lại bọn họ mà thôi, kiếp trước không thể trốn thoát thì kiếp này gặp hai con hàng biết trước chuyện tương lai chẳng dễ dầu gì tha cho gã. Chẳng qua kiếp trước phục tùng một người chủ tính tình bất thường thì kiếp này làm bạn với một đôi điên!
Gã thở dài, biết trước trốn không thoát hoặc có lẽ gã đã mềm lòng từ trước nên bảo: "Không giấu gì các người, quả thật ta có biết cách lẻn vào Huyền Nguyệt thành."
Gã bắt đầu chuyên mục lải nhải của mình: "Trước đây lão sư phụ đã đưa ta vào thành Huyền Nguyệt dạo chơi bằng cách này đó! Đến giờ thì ta vẫn còn nhớ chút xíu thế nhưng cũng không chắc lắm đâu nhé! Ta chỉ góp mặt vào đội với vị trí với tư cách quân sư thôi nhé! Còn việc đánh đấm phá cơ quan đồ ơ thì các ngươi phải tự làm lấy đấy!"
"Biết rồi biết rồi! Ta chỉ cần ngươi có cách lẻn vào Huyền Nguyệt thành thôi!"
Trong một chốc giao kèo giữa bọn họ đã được thành lập.
Đồ Nam nhìn Bình Tứ rồi lại nhìn Cố Thành Ân, bản thân đang dỗi bạn đời nên đến tìm bạn thân thế mà chưa được bao lâu gã đã đang tính đi cùng những người khác. Hắn đắn đo suy nghĩ giữa việc buồn chán lang thang đó đây chờ Duật Vân tới tìm giữa việc đi theo bọn họ… Vừa nhìn đã biết lựa chọn nào thú vị hơn!